Thuật ngữ tổng quát

Hạn từ đơn nhất / Singular term

 

HẠN TỪ ĐƠN NHẤT

SINGULAR TERM

 

LOGIC HỌC. Sự phân biệt giữa các hạn từ đơn nhất và các hạn từ phổ biến được nêu ra kể từ Mill, và được thảo luận nhiều trong triết học phân tích đương đại. Hạn từ đơn nhất là hạn từ biểu thị hay có vẻ như quy chiếu, trong một trường hợp đã cho nào đó, đến một đối tượng cá biệt. Những hạn từ nào thuộc các phạm trù như tên riêng, chỉ mục, mô tả xác định, v.v.. đều là hạn từ đơn nhất. Một hạn từ đơn nhất có thể thay thế, hoặc được thay thế, một biến cá thể trong một câu mở. Nó chỉ có thể là chủ từ về mặt ngữ pháp của câu chủ-vị từ, chứ không bao giờ là vị từ. Trái lại, hạn từ chung lại đưa vào một loại cá thể sự vật. Trong khi hạn từ đơn nhất chỉ có thể là chủ từ thì hạn từ chung có thể giữ vai trò là chủ từ hoặc vị từ. Sự phân biệt giữa hạn từ đơn nhất và hạn từ chung được nhiều người ủng hộ, nhưng bị Peter Strawson phê phán trong Các cá thể.


"Về mặt ngữ nghĩa, sự phân biệt giữa hạn từ đơn nhất và hạn từ chung thì khá mơ hồ, hạn từ đơn nhất gọi tên hay có ý gọi tên cho duy nhất một đối tượng, dù đó có thể là đối tượng phức tạp hay mơ hồ theo bất kỳ cách nào bạn muốn; trong khi hạn từ chung thì đúng cho từng đối tượng một trong nhóm các đối tượng nào đó." Quine, Word and Object.


 

Từ điển triết học phương Tây của Nicholas Bunin và Jiyuan Yu (Blackwell, 2004)

 

 

 

Ý KIẾN BẠN ĐỌC

Mọi liên lạc và góp ý xin gửi về: dinhhongphuc2010@gmail.com.
Bản quyền: www.triethoc.edu.vn
Chịu trách nhiệm phát triển kỹ thuật: Công ty TNHH Công Nghệ Chuyển Giao Số Việt