CÁC MÁC (1818-1883) | Sự phê phán tiếp tục dạy chúng ta rằng các nhà khai sáng Đức đã phạm tội chống lại tinh thần thần thánh. Họ vùi đầu nghiên cứu "những giai cấp lớp dưới trong nhân dân" đã tồn tại năm 1842
PH. ĂNG-GHEN (1820-1895) | tiền công của phụ nữ và trẻ con thụt xuống ít hơn, nhưng đó chỉ vì ngay từ đầu tiên công đó đã không cao rồi. Tôi biết nhiều phụ nữ, là những người goá bụa có con nhỏ, làm việc vất vả mà mỗi tuần cũng chỉ kiếm được từ 8 đến 9 si-lin
G. W. F. HEGEL (1770-1831) BÙI VĂN NAM SƠN dịch và chú giải | Nội dung cụ thể của sự xác tín cảm tính làm cho sự xác tín này trực tiếp xuất hiện ra như là [loại] nhận thức (Erkenntnis) phong phú nhất, thậm chí như là một nhận thức có sự phong phú vô tận
BÙI VĂN NAM SƠN | Từ “Hiện tượng học” ngày nay gắn liền với Husserl và “phong trào” do ông khởi xướng. Ở thời Hegel, từ này do J. H. Lambert đề xuất (trong quyển “Neues Organon”/“Công cụ mới”, 1764).
PH. ĂNG-GHEN (1820-1895) | Chúng ta đã nghiên cứu khá tỉ mỉ điều kiện sinh sống của giai cấp công nhân ở các thành phố Anh, bây giờ chúng ta có thể rút ra kết luận từ những sự kiện ấy và lại đem đối chiếu
CÁC MÁC (1818-1883) | Trong sự phát triển tiếp theo của nó, chủ nghĩa duy vật trở thành phiến diện. Hốp-xơ hệ thống hoá chủ nghĩa duy vật của Bê-cơn.
BÙI VĂN NAM SƠN | Cách tốt nhất để hiểu thế nào là “cái nhìn suy tưởng” hay “nhận thức bằng khái niệm” nơi Hegel là hãy so sánh nó với quan niệm về nhận thức nơi Kant. Hai ông có quan niệm trái ngược nhau về ba mối quan hệ:
PH. ĂNG-GHEN (1820-1895) | Nền công nghiệp của Anh không thể phát triển nhanh chóng như vậy, nếu nước Anh không tìm được trong cư dân Ai-rơ-len đông đúc và nghèo nàn một lực lượng dự trữ sẵn sàng phục vụ cho họ.
CÁC MÁC (1818-1883) | Xưa nay, tư tưởng không thể đưa người ta vượt ra ngoài trật tự thế giới cũ được; trong bất cứ tình huống nào, tư tưởng cũng chỉ có thể đưa người ta vượt ra ngoài phạm vi tư tưởng của trật tự thế giới cũ mà thôi
CÁC MÁC (1818-1883) | Ông Bau-ơ không nghiên cứu quan hệ thực sự của nhà nước hiện đại với tôn giáo mà cho rằng cần phải tưởng tượng ra cho mình một nhà nước phê phán, một nhà nước không phải là cái gì khác hơn là nhà phê phán thần học tự thổi phồng lên trong ảo tưởng của mình thành nhà nước mà thôi.
BÙI VĂN NAM SƠN | Hegel trung thành với quan niệm của thời cận đại, nhất là của Kant rằng “ý thức không biết và không hiểu điều gì khác ngoài những gì nằm trong kinh nghiệm của nó” (§36); chỉ có điều, ông mở rất rộng khái niệm “kinh nghiệm”
CÁC MÁC (1818-1883) | Căn cứ theo lời tuyên bố đó, mọi sự vật đều đã phải trở thành đối tượng của sự phê phán. Vấn đề đối tượng riêng biệt chuyên để phê phán nào đó không có ý nghĩa nữa. Nếu chú ý rằng mọi sự vật đều "hoá thành" sự vật phê phán,
PH. ĂNG-GHEN (1820-1895) | Cạnh tranh là biểu hiện đầy đủ nhất của cuộc chiến tranh của mọi người chống mọi người đang hoành hành trong xã hội công dân hiện đại. Cuộc chiến tranh ấy, chiến tranh vì cuộc sống, vì sinh tồn, vì tất cả
TRỊNH XUÂN NGẠN | Platon, nhà hiền triết vĩ đại nhất thời Thượng cổ và có lẽ vĩ đại nhất trong tất cả mọi thời, sinh vào năm 427 trước Cơ Đốc kỷ nguyên. Ông thuộc một vọng tộc ở thành Athènes. Cha ông là Ariston, theo lời cổ truyền, là dòng giối Codros, vị vua cuối cùng tại Athènes
BÙI VĂN NAM SƠN | Theo Hegel, nguyên nhân đưa đến quan niệm cho rằng nhận thức là “công cụ” hay “môi trường” (§72) và từ đó, phân cắt giữa bản thân ta và việc nhận thức cũng như giữa nhận thức và cái tuyệt đối là do một quan niệm sai lầm
BÙI VĂN NAM SƠN | “Lời dẫn nhập” được viết trước nhưng lại được đặt sau “Lời Tựa” (như đã biết, “Lời Tựa” được viết sau khi hoàn tất tác phẩm) và thường được xem là phần dành riêng cho tác phẩm này. “Lời dẫn nhập” có nhiệm vụ riêng